Người ta luôn nghĩ ngợi, mơ mộng, bàn luận, tranh cãi... về những điều không thể làm gì được, thay vì dồn năng lượng để làm thật tốt những việc nên làm và có thể làm. Thế mà chỉ trong hành động mãnh liệt, sâu sắc, trọn vẹn, thì tâm linh con người mới được nở hoa, năng lượng mới được dâng tràn và hoàn thành sứ mệnh của mình.

Giống như cây hoa ban trắng này. Cây tập trung toàn bộ sức lực vào việc trổ bông rực rỡ.


Thế thì, tại sao con người lại không hành động mà cứ nghĩ ngợi về những điều viển vông?

Rất đơn giản, vì mơ mộng và nói về điều phi thường mang lại ảo tưởng lớn lao, rằng dường như ta đã đạt được gì đó, ta đã có một giá trị gì đó, ta đã có được sự hiểu biết nào đó... Và cứ thế ta ôm vô vàn giấc mơ đi khắp thế gian, đi cho đến hết cuộc đời mình. Những điều ta thực sự làm được, thực sự hành động với tất cả trái tim thật ít ỏi biết bao, kể cả những việc nhỏ nhất như ngồi uống một chén trà với tâm hoàn toàn thảnh thơi tĩnh lặng.

Ta luôn luôn sợ bỏ mất gì đó, sợ lỡ một cuộc vui nào, một cơ hội nào đó, sợ thời gian trôi qua... Và ta cứ thế phí hoài những giây phút có thể nở hoa trọn vẹn.

Đi vào thiền chính là ném đi dần những giấc mơ, là đi vào sự tĩnh lặng, tạo khoảng trống trong tâm trí, để lúc cần hành động, thì sẽ như một ngọn lửa, hay như một cây hoa trổ bông toàn vẹn, khi mùa xuân đến.

HOA KHÔNG MÀU

0 nhận xét Blogger 0 Facebook

Post a Comment

 
CUỘC SỐNG TƯƠI ĐẸP © 2017 - Sống là hạnh phúc
Top