Có nhiều em gái hỏi mình: "Chị ơi làm thế nào để tìm người tri kỷ? Làm thế nào để chồng mình yêu mình, tôn trọng mình?..."

Mình thường cười và nói rằng: "Chẳng làm thế nào cả, may mắn thôi, nếu không phải là người tri kỷ thì thôi không lấy!"

Thực ra thì xưa nay câu hỏi của mình lại khác, khao khát của mình cũng khác, đó là mình mong mỏi tìm người để mình có thể yêu thực sự, không phải người yêu mình. MÌnh từng mong mỏi ai đó có thể bật lên những dây đàn sâu kín bên trong tâm hồn mình, để tình yêu như một điệu nhạc huy hoàng say đắm được cất lên.

Và khi gặp được, thì mình học cách làm một người tri kỷ, không phải học cách để biến người mình yêu thành tri kỷ. Giống như khi hòa tấu, mình trau chuốt hết mức phần chơi nhạc của mình, người kia cũng trau chuốt hết mức phần chơi nhạc của anh ấy. Rồi mình học cách lắng nghe, anh ấy cũng học cách lắng nghe. Mỗi người tự học cách tỏ bày, học cách trao tặng, học cách thấu hiểu và cảm thông...


Đơn giản vậy thôi.

Không băn khoăn việc người kia có chân thành hay không, hãy học cách chân thành trong tỉnh thức. Không băn khoăn việc người kia có hết mình hay không? Hãy hết mình trong tỉnh thức. Hãy sáng tạo trong tỉnh thức, hiến dâng trong tỉnh thức, thăng hoa trong tỉnh thức. Tình yêu không phải là sự trao đổi mà là đường cất cánh lộng lẫy của ta trong bầu trời tâm linh mênh mông.

Những thứ còn lại, hãy để dành cho nhân duyên. Và sự thanh thản tự tại chính là mảnh đất màu mỡ nhất cho nhân duyên ấy nảy mầm...

HOA KHÔNG MÀU

0 nhận xét Blogger 0 Facebook

Post a Comment

 
CUỘC SỐNG TƯƠI ĐẸP © 2017 - Sống là hạnh phúc
Top