Có lần, tình cờ tôi gặp một nghệ sĩ không còn trẻ, từng có tài, từng rất hấp dẫn, và bây giờ... giống như một thanh củi cháy nham nhở trong đống tro tàn.

Không hiểu vì sao anh ấy đột nhiên cởi mở với chúng tôi, và nói rất nhiều về những điều... mà anh ấy bảo đã lâu không nói cho bất cứ ai. Tất nhiên là anh ấy cũng hơi ... lâng lâng vì men rượu, nhưng đó cũng là trạng thái thường xuyên của anh ấy, và hôm đó anh ấy cũng khá tỉnh táo.

Câu chuyện kéo dài miên man nhưng không nhàm chán, và thực lòng tôi cũng không lắng nghe chi tiết. Tôi chỉ quan sát, và cảm nhận...rồi tôi thấy có gì như lòng thương sâu xa, phảng phất sự u buồn.
Bên dưới dòng nước đục ngầu nồng hơi men của cuộc đời con người này có những tầng đáy trong vắt, cá vàng bơi lượn cùng những sợi rêu xanh óng ả như tơ, có ánh phản chiếu của bầu trời với những làn mây trắng...

Bên trong sự già nua, cằn cỗi, sự trụy lạc, bừa bãi, thô thiển... vẫn có ánh sáng dịu dàng của mùa xuân.

Nhưng mà, cũng như những căn phòng ngổn ngang đồ vật cũ, chằng chịt mạng nhện và ngột ngạt mùi ẩm mốc lâu ngày, làm sao để dọn dẹp, để sắp xếp, để mở những ổ khóa đã bị mất chìa? Cần nhiều nỗ lực, cần sự dũng cảm, cần sự thay đổi mạnh mẽ và quyết liệt

Thôi thì cứ ngồi nghe, cùng chia sẻ một buổi tối có chút hơi ấm của tình người. Chồng tôi cũng lắng nghe và chỉ cười. Như thế cũng đã nhiều. Vì anh ấy có vẻ rất vui sướng.

Cuối cùng anh ấy nói:

-Mình biết có những cuộc sống khác, có những cách sống khác, an nhiên, giản dị, như các bạn. Nhưng mà muộn quá rồi, đời mình đã vỡ vụn. Đúng hơn thì tâm mình đã vỡ vụn.

-Anh có thể tập thiền, ít ra lấy lại sức khỏe - chồng tôi nói.

-Cũng muốn lắm, nhưng chưa có thời gian.

Tôi định nói với anh ấy, rằng thời gian luôn luôn có, nhưng rồi lại thôi. Thực ra đó chỉ là sự trì hoãn.

ĐI vào thiền định là phải đối mặt với bản thân, với những mảnh vỡ, anh ấy chắc biết điều đó.

Điều mà anh ấy chưa biết là những mảnh vỡ ấy chỉ là những miếng vụn từ mộng ảo, từ những giấc mơ hão huyền đã tan tành. Sâu bên trong vẫn còn nguyên vẹn linh hồn trong trắng, ban sơ, vô nhiễm. Nhưng muốn thế phải đủ dũng khí đi vào trong lớp tro bụi đang bao bọc con tim

0 nhận xét Blogger 0 Facebook

Post a Comment

 
CUỘC SỐNG TƯƠI ĐẸP © 2017 - Sống là hạnh phúc
Top