Mình nghe nói Đức Phật Thích ca từng tu tập vô lượng kiếp làm Bồ Tát trước khi thành Phật.

Câu chuyện đó nếu suy ngẫm thật kỹ, thậm chí thiền về nó, sẽ lay chuyển tâm can một cách sâu sắc.

Mình nghĩ rằng trên đời này mỗi sinh linh đều trong lộ trình phát triển, như mọi con suối đều chảy ra đại dương. Trên đường đi của mỗi người sẽ có ai đó trợ duyên, sẽ có ai đó có vẻ như cản đường nhưng thực ra cũng là mang đến thử thách để tôi luyện định lực cho người đó mà thôi.

Vì vậy có lẽ không bao giờ nên nghĩ rằng mình giúp ai cái gì, cho ai cái gì là đem lại điều vô cùng quan trọng cho họ, có thể thay đổi cuộc đời họ. Thực ra không có ta sẽ có người khác, không ai nhờ ta mà phát triển, không ai vì ta mà hạnh phúc, càng không ai vì ta mà đau khổ. Tất cả mọi điều ta làm chỉ là học theo Hạnh yêu thương của BỒ TÁT để độ cho chính mình.

Tình yêu thương có sẵn trong mỗi con người như mạch nước nguồn sâu thẳm chưa bao giơ vơi cạn, nhưng  làm sao khơi nguồn  và tuôn chảy thì lại là điều cần học hỏi. Vậy nên mỗi người đến trong đời ta đều là người thầy để dạy cách bày tỏ tình yêu sẵn có trong ta, mặc dù có khi họ không ý thức về điều đó.

Làm sao để học đây? Thì chính là cứ quan sát và thấu hiểu bản chất của nước, càng trong suốt càng phản chiếu mọi sắc thái của mây trời. Ta càng buông đi cái tôi nhỏ hẹp, càng đơn thuần, càng khiêm nhường, không sắc màu không mùi vị, thì càng biết cách tỏ bày. Ta sẽ biết cách nói điều cần nói, vào lúc cần nói, và im lặng lúc cần im lặng. Ta cũng biết cách làm điều cần làm mà không hối hận, và không băn khoăn khi không thể làm gì vì nhân duyên chưa tới.

Bởi vì yêu thương không chỉ có gần gũi mà có cả chia xa, yêu thương không  chỉ có vui sướng mà có cả đau buồn, không chỉ có nồng thắm mà có cả lạnh lùng, không chi có nhớ nhung mà có cả lãng quên... Học cách bày tỏ yêu thương là điều ta cần làm từng ngày trong suốt cuộc đời mình.

Mỗi điều ta làm cho ai đó, không phải sẽ thay đổi cuộc đời người ấy, mà chính là thay đổi cuộc đời ta.

Cho nên hãy tri ân những người đã đến bên ta để ta có cơ hôi chăm sóc, quan tâm, yêu thương, giúp đỡ, và càng thực hành thì sẽ càng hiểu biết, càng hiểu biết sẽ càng thực hành tốt hơn, cứ như thế để từ từ nhẫn nại đi trên con đường Đạo, tìm về Phật tính vốn thường hằng trong ta. Học theo hạnh Bồ Tát chính là lẽ ấy.

Làm cho đến khi nào, thì chính là không cần hỏi, bản thân câu hỏi đã là hình tướng của tham vọng. Không phải sống trong Đạo là niềm vui thuần khiết vô biên sao?


HOA KHÔNG MÀU

FB Đinh Hoàng Anh

0 nhận xét Blogger 0 Facebook

Post a Comment

 
CUỘC SỐNG TƯƠI ĐẸP © 2017 - Sống là hạnh phúc
Top