Ai là người lạm dụng con bạn nhiều nhất?
Ai là người có thể gây cho con bạn những vết thương tàn nhẫn nhất?
Ai có thể hủy hoại cả cuộc đời con?
Ai có thể giết con bạn ngay cả khi nó còn sống?

Đó chính là bố mẹ. Và chính trong nhà mình!

Tôi biết, không ai có thể thương con bằng bố mẹ. Từ trong bào thai nếu con thiếu vi chất gì, mẹ sẽ rút hết từ cơ thể mẹ truyền đủ qua dây rốn cho con. Nếu nhà nghèo, mẹ nhịn ăn để nuôi con. Con cần ghép gan mẹ sẽ cắt cho con lá gan của mẹ, con cần ghép thận mẹ sẽ cho con trái thận.

Tôi nhớ ngày nhỏ, bố tôi nấu riêng hai nồi cơm bé tí để tôi được ăn cơm trắng. Bố không tiêu pha gì để dành tiền cho tôi học hành. Nhưng tôi cũng sợ nhất bị bố đánh và ko cho khóc. Sợ nhất là những chén cơm chan nước mắt, vừa khóc vừa nuốt. Sợ nhất là bố thở dài, sợ nhất ánh mắt thất vọng của bố!

Những ánh mắt và tiếng thở dài không vi phạm luật, không thể chụp hình, không thể đi khám chứng nhận thương tật. Y học và công an không có thể ghi lại được, và không có cơ quan nào đứng ra bênh vực. :'(

Tôi ko trách bố, vì lịch sử chiến tranh, đói khổ và loạn lạc nên càng yêu tôi, bố càng nghiêm khắc. Chỉ tiếc là, từ đó tôi lại tin rằng những người gây đau đớn cho mình là người có trách nhiệm và tử tế với mình.

Rồi năm ngoái, 1 lần tôi mắng Xu va quát: “Không được khóc!” Tôi thốt ra 3 chữ khủng khiếp mà tôi cả đời căm ghét. Tôi lặp lại y chang bố tôi.

Làm việc 18 năm ở HHT tôi biết rõ. Nỗi lo lắng lớn nhất, những tổn thương lớn nhất đối với tuổi teen, không phải học hành, nhà trường, không phải LDTD, không phải an toàn thực phẩm. Mà là ba mẹ có vui lòng không!

Nhiều bạn kể lúc nào mình cũng stress nặng. Có những bé bảng điểm toàn 9, 10, múa hay, hát giỏi, nhưng bên trong là một tâm hồn tan nát. Sợ nhất là hi sinh chéo, ba mẹ hi sinh cho con, rồi lại bắt con hi sinh cho mình!

Ba mẹ là người đưa con tới cuộc đời này, cho bú, ủ ấm, toàn bộ sự sống của con phụ thuộc vào tay bố mẹ. Yêu bố mẹ là bản năng sinh tồn của mọi loài vật trên thế giới. Tại sao bố mẹ còn cứ hay nghi ngờ, hay trả giá: “Con có yêu ba mẹ không?” :'( Đừng hỏi câu đau lòng đó! Con lúc nào cũng yêu bố mẹ!

Tôi thấy những ba mẹ lo lắng đến mức đứa con chết ngạt. Nhiều ba mẹ nghiêm khắc đến cay nghiệt!  :'( Nhiều mẹ xem đài báo và tivi, rồi sợ tệ nạn, ma túy nghiện ngập, giao thông, thực phẩm, rồi bao bọc con chặt cứng...

Cả Sài Gòn năm rồi có bao nhiêu bé bị bắt cóc? Nhưng SG có bao nhiêu bé đã khóc một mình trong bóng tối, trầm cảm, xin tự chọn cái chết vì tuyệt vọng với ba mẹ mình?

Chết vì không thể yêu được người đã đưa mình tới thế giới này, là cái chết đau đớn lắm. Cảm giác rằng không xứng đáng niềm hy vọng của ba mẹ, sẽ làm con thương tật đến suốt đời :'(

Có mẹ nói “Tôi chẳng bao giờ đánh con!”, nhưng hic hic, ánh mắt thất vọng của mẹ còn hơn tất cả mọi đòn roi, làm cả đời con cảm thấy mình như đồ phế thải, rằng mình sinh ra trên đời này chỉ mang lại khổ sở cho mẹ...

Hic hic... TS Menis nói: "Tôi đi mấy chục nước trên thế giới, chưa nước nào tôi thấy nỗi đau đớn về ba mẹ nhiều như ở Việt Nam. Nếu ở Anh, những ba mẹ này đã có thể bị bắt đi tù và cách ly con rồi!".

Một báo cáo của Quỹ Nhi đồng Liên hợp quốc và Tổng cục Thống kê năm 2014 tại VN, 40,6% phụ huynh đã áp dụng hình phạt thể chất như đánh, tát... để dạy con mình. Gần 70% cha mẹ sử dụng những hình thức bạo lực như la hét, chửi bới, đánh đập với con cái.

Nghiên cứu gần nhất phỏng vấn hơn 1.800 trẻ tuổi từ 12 tới 17 cho thấy, gần phân nửa số trẻ bị ngược đãi trong khoảng thời gian một năm vừa qua; 83% trẻ đã từng bị ngược đãi trong đời. (BS Phạm Minh Triết)


Tôi cũng thế, từng trút lên đầu Xu Sim bao nhiêu áp lực! Làm mẹ đơn thân, chỉ có duy nhất Xu Sim là nguồn sống, duy nhất thuộc về tôi. Tôi nghĩ mình sẽ phải hoàn toàn chịu trách nhiệm về việc con mình lớn lên như thế nào, học hành làm sao, thành đạt, hạnh phúc hay không... Tôi không còn phải chăm sóc chồng, cũng chẳng thiết tha công danh, thế nên tôi dành 100% trái tim, 100% trí não, 100% thời gian của mình cho con. Tôi tưởng mình đang làm tốt...

Nhưng không!

Làm ba mẹ vui lòng và tự hào là nhiệm vụ nặng khủng khiếp. Nhiều người cả đời làm việc như trâu, cố gắng và phấn đấu tới kiệt sức và không còn chút vui sống, chỉ để “trả nợ” cho lòng kỳ vọng của ba mẹ.

Các mẹ ạ!

0 nhận xét Blogger 0 Facebook

Post a Comment

 
CUỘC SỐNG TƯƠI ĐẸP © 2017 - Sống là hạnh phúc
Top