Thành tựu của thiền nhân, theo mình bắt đầu bằng việc ngừng phán xét người khác. Không phải vì thờ ơ, mà vì thấu hiểu.

Thấu hiểu sự phát triển của mỗi sinh linh trong những nhịp khác nhau của muôn vàn kiếp luân hồi. Rằng mỗi người ở mỗi chặng khác nhau, có những sứ mệnh khác nhau, có những cuộc chơi khác nhau, giống như quy luật của loài bướm. Hơn nữa trong mỗi người đều có ta, và trong ta có ít nhiều từng người trên thế gian này. Thấu hiểu càng sâu sắc càng bớt đi hẹp hòi, sân hận, càng bớt đi trách móc săm soi, và lòng thông cảm nảy sinh, sự từ bi nảy sinh, như đóa hoa hé nở trên mảnh đất đã được hồi sinh trở lại, khi mạch nước nguồn của sự hiểu biết được khai mở.


Thành tựu tiếp theo là ngừng phán xét bản thân, vì hiểu rằng mọi sự khắc nghiệt đối với chính mình cũng là cái bóng của bản ngã, của những kỳ vọng, của những giấc mơ. Cuộc đời là để sống trọn vẹn từng giây phút, không phải để tiếc nuối.

Thành tựu tiếp theo nữa là cảm nhận mối liên hệ sâu sắc giữa mình và vạn vật xung quanh, và từ đó sẽ nảy sinh lòng biết ơn lẫn sự khiêm nhường.

Thế rồi, chẳng cần phải làm gì, chỉ cần chìm vào lặng yên, lặng yên hơn nữa, để Tự nhiên làm công việc của nó, để nhịp điệu bên trong ta tự hài hòa với nhịp điệu của vũ trụ.

Không chờ đợi, không căng thẳng, không cả mảy may ước nguyện, như là làn mây thả mình theo gió, bay trong thinh không vô tận...

Và một ngày nào đó, ta chợt hiểu ra phẩm hạnh cao quý mà ta hằng khao khát trước kia chính là sự thảnh thơi...

0 nhận xét Blogger 0 Facebook

Post a Comment

 
CUỘC SỐNG TƯƠI ĐẸP © 2017 - Sống là hạnh phúc
Top